Trong một ngày đầu thu năm 2020, tôi nhận được một món quà bất ngờ từ một người anh thân thiết – một bộ sách của thầy Phan Văn Trường, một người thầy mà anh ấy luôn ngưỡng mộ và kể với tôi. Với lòng trân trọng, tôi bắt đầu đọc “Một đời thương thuyết” nhưng chỉ đọc được nửa cuốn thì tôi dừng lại, vì tôi không thể tìm thấy mình trong những trang viết đó.
Vào tháng 9 năm 2023, trong chuyến công tác ở Sài Gòn đúng ngày sinh nhật của mình, tôi đã được các anh chị trong Authentic Club (một câu lạc bộ gồm các Chủ doanh nghiệp tôi mentor luyện tập EQ) tổ chức một bữa tiệc sinh nhật bất ngờ cho tôi. Trong số những món quà tôi nhận được, có một thùng sách rất to đó là cuốn “Cơn lốc quản trị”. Khi đó chị đã tặng sách cho tôi và cho tất cả những người có mặt trong buổi tiệc sinh nhật tôi.
Sự quan tâm và tâm tư của chị trong việc chọn món quà đã khiến tôi xúc động và quyết định đọc cuốn sách này ngay sau khi kết thúc chuyến công tác. Tôi đọc cuốn sách đó trong 2 ngày liên tiếp không ngừng và sau đó tôi lập tức quay lại hoàn thành bộ sách Một đời quản trị mà mình đã bỏ dở từ 2020.
Tôi không hiểu sao trước kia tôi không kết nối được với thầy, dù tôi rất kính trọng và ngưỡng mộ thầy. Viết tới đây vẫn xúc động vì khoảng khắc vỡ oà khi đọc xong cuốn Cơn lốc quản trị và bộ sách của thầy. Rồi tôi xin vào nhóm Mentor Cấy Nền.
Thật may mắn tôi được tham gia buổi họp cùng các anh chị bàn về việc định nghĩa các giá trị cốt lõi của Cấy Nền Mentor và trong đó tôi thực sự ấn tượng với giá trị Bình Đẳng.
Tại Sao Tôi Lại Kết Nối Với Giá Trị Này Như Vậy?

Tôi là một người vô cùng bình thường, tôi khá ích kỉ, đòi hỏi từ những người xung quanh và bản thân.
27 tuổi tôi được mời làm CEO một công ty 250 nhân sự. Tôi làm việc điên cuồng và nỗ lực chứng tỏ mình giỏi, tôi có những thành tựu, cũng có những thất bại, nhưng tôi thường thấy cô đơn, luôn cố tỏ ra tự tin để che đậy sự tự ti bên trong. Sau những giờ làm việc rất năng nổ trở về nhà tôi mệt mỏi, trống rỗng, cảm giác yếu đuối và nhiều nỗi sợ. Lúc đó tôi rất tâm đắc câu nói của ai đó “phụ nữ đêm trước khóc thì sáng hôm sau vẫn phải xinh đẹp ra ngoài đường”.
Nhưng rồi, tôi đã có 1 hành trình rèn luyện, tôi thay đổi, tôi có được nội tâm vững chãi hơn, tôi không cần cố che đậy, phải tỏ ra lúc nào cũng ổn, vui tươi, chuyên nghiệp như trước nữa, tôi đón nhận những cảm xúc, ghi nhận và rèn luyện để cân bằng cảm xúc tốt hơn mỗi ngày. Tôi thấu hiểu mình hơn, nhận ra những điểm mù, những nút thắt, và dần tự tin hơn.
Tôi vui thì tôi cười, tôi buồn thì tôi không phải cố cười, tôi chậm lại, quan sát những điều đang diễn ra bên trong để xem nhu cầu nào đang không được đáp ứng, nhu cầu đó có cần thiết phải được đáp ứng không? Tôi trân trọng mình hơn, ghi nhận mình hơn, tập yêu mình hơn. Cứ mỗi ngày tôi lại mạnh mẽ và giản dị hơn, bớt đòi hỏi, ích kỉ.
Tôi Đã Quyết Định Dừng Công Việc CEO
Vào tháng 12/2023 để theo đuổi sự nghiệp làm Mentor. Bởi tôi đã đúc kết lại hành trình của mình, những phương pháp giúp tôi thực sự vượt qua được những vấn đề của tôi, của doanh nghiệp mà tôi lãnh đạo. Rồi tôi viết cuốn sách Giải mã cảm xúc -Bí quyết thăng hoa.
Lúc tôi viết sách tôi đã sợ sự phán xét, và tôi đã bị một người bạn nói tôi “quá trẻ để viết sách”. Nhưng tôi nghĩ tôi đã đau, tôi đã ngã, nhưng tôi đã không chôn mình xuống hố, tôi đã đứng được và đi, rồi còn đang chạy (tôi chạy 21km luôn hihi)
“Có nhiều người xung quanh tôi họ cũng đang bị ngã, tôi cần phải làm gì đó giúp họ” – đó là tiếng nói nhỏ vang lên trong tôi mỗi ngày.
Và tôi nghĩ tới thầy Trường, tôi ngồi đọc Giá trị Bình đẳng đã được Trâm Đào soạn lại. Bình đẳng có nghĩa là, ai cũng có quyền được học hỏi và chia sẻ những điều mình đã thực hành và đúc kết bài học..
Những Thứ Tôi Viết Ra Là Những Trải Nghiệm Thực Sự Của Tôi
Tôi đã đúc kết lại các phương pháp dễ hiểu, dễ thực hành, có thể không đúng với tất cả, nhưng nó đã có tác dụng với những khách hàng tôi Mentor hơn 1 năm nay, họ có nhiều chuyển hoá trong mối quan hệ (đặc biệt hàn gắn được những mối quan hệ mất kết nối giữa vợ/chồng/con/cha mẹ).
Ngay bản thân tôi là minh chứng cho sự chuyển hoá đó, tôi và mẹ đã kết nối lại, mẹ tôi thay đổi rất nhiều, yêu đời hơn, sẵn sàng đi chơi với con cái, đi ăn uống bên ngoài, mới đây mẹ còn đi xem phim với chị em tôi. Tôi nhận ra khi mình chỉ tập trung thay đổi bản thân mình, mình thực sự nhận trách nhiệm về mình, thì đó cũng là lúc mẹ tôi thay đổi. Dù tôi không nói mẹ tôi phải làm thế này thế kia nhưng năng lượng yêu thương của tôi đã khiến mẹ tôi muốn làm những việc đó.
Tôi viết cuốn sách này gửi NXB và vui mừng khi nhận được lời khen từ NXB Lao động, tôi tin sự Bình đẳng sẽ tồn tại, tôi biết có người khen, người chê, nhưng tôi cho phép tôi được sống bình đẳng, cho phép những người khác được khen được chê theo góc nhìn của họ, như thế tôi sẽ bình an và hạnh phúc.
Hôm nay tôi nhắn tin mời thầy Trường tham gia Lễ ra mắt sách của tôi và thầy nói con hãy mời anh chị Cấy nền, lúc đó tôi rất xúc động, tôi chỉ là 1 hạt cát, chẳng có tên tuổi gì, nhưng một người thầy, một người cha lớn nói tôi hãy mời các anh chị tới dự. Và tôi biết Bình đẳng thực sự tồn tại ở Cấy Nền, chỉ cần tôi tin thì Bình đẳng cũng sẽ tồn tại bên ngoài, ở những mối quan hệ khác, môi trường khác mà tôi đang tham gia.
Chỉ cần Tôi tin, thì điều đó sẽ xảy ra!!! Biết ơn thầy đã bao dung con và biết ơn các anh chị đã đọc bài viết này. Con mạo muội mời thầy và anh chị tham gia Lễ ra mắt sách của con tối 21/5 và đọc cuốn sách mà con đã viết ra bằng những trải nhiệm thực sự của mình, những chuyển hoá sau hành trình nhiều nước mắt, trong cuốn sách con đã đúc kết và đưa ra những phương pháp gợi mở giúp thấu hiểu bản thân, làm chủ cảm xúc và hiệu suất cao hơn trong công việc.
Đến giờ thì con biết rằng, dù thành công hay thất bại, chúng ta đều có giá trị, và mỗi câu chuyện đều xứng đáng được kể. Và đây chính là bình đẳng – không chỉ là một lý thuyết xa vời mà là thực tế sống động, tồn tại trong từng hành động, từng quyết định của chúng ta mỗi ngày.